Thể loại FPS (góc nhìn thứ nhất) đã sản sinh ra vô số tựa game kinh điển qua nhiều năm. Từ những trò chơi đột phá đi trước thời đại cho đến những “guilty pleasure” (niềm vui thầm kín) từ ngày xưa, một số game FPS cũ đã “lão hóa” như một ly sữa ấm để qua đêm.
Vì một lý do nào đó, cặp kính màu hồng của ký ức đã phai nhạt, và những tựa game từng được coi là đỉnh cao giờ đây đã bị vượt mặt.
Đôi khi, đó là do phần tiếp theo đã làm cho bản gốc trở nên lỗi thời. Những lần khác, trở nên rõ ràng rằng một số game đã bị kìm hãm bởi những giới hạn công nghệ của thời đại chúng ra mắt.
Hãy cùng xem xét lại những game bắn súng góc nhìn thứ nhất từng rất hay, nhưng giờ đây đã không còn giữ được phong độ.
8. Team Fortress Classic
Một Nhà Đổi Mới Đã Lỗi Thời
Chúng ta đã thấy các phiên bản cũ của game thành công trở lại trong thời hiện đại, đáng chú ý nhất là Classic World of Warcraft và Old School Runescape.
Nhiều người vẫn chơi các phiên bản cũ hơn của game bắn súng multiplayer, nổi bật nhất là Counter-Strike, nhưng bạn không thể nói điều tương tự với Team Fortress Classic.
Ngay khi Team Fortress 2 ra mắt, TFC gần như bị khai tử, không có lý do để ngoảnh lại, và lý do rất rõ ràng. TF2 là một phiên bản trau chuốt hơn, sạch sẽ hơn và tốt hơn của Team Fortress Classic.
Không có lý do gì để quay ngược thời gian và trải nghiệm một tựa game multiplayer đã lỗi thời.
Hai người chơi Team Fortress Classic giao tranh trên bản đồ cổ điển
7. GoldenEye 007
Điệp Viên Tôi Từng Yêu
Không thể phủ nhận rằng phiên bản GoldenEye 007 trên N64 đã “lão hóa” cực kỳ tệ. Máy console Nintendo 64 không thể xử lý mượt mà trò chơi, hệ thống điều khiển khó làm quen, và có một số lượng lớn hạn chế trong chế độ chia màn hình multiplayer mà chúng ta từng bỏ qua ngày xưa. Có lẽ do chúng ta quá quen với việc chơi trên màn hình TV nhỏ nên không nhận ra? Điều đó là có thể, nhưng tôi xin bỏ qua.
Về cốt lõi, GoldenEye 007 là một trải nghiệm FPS đáng kinh ngạc và tuyệt vời nhất khi chơi trên phần cứng hiện đại, đặc biệt là Xbox Series X|S. Tuy nhiên, tôi không nói về phiên bản đó; tôi đang nói về phiên bản gốc, và không thể phủ nhận rằng nó rất khó chơi trong thời điểm hiện tại.
Tôi nhớ mình đã từng rất hào hứng khi phủi bụi chiếc Nintendo 64 và chơi với bạn bè khi trưởng thành. Đó là cơ hội để sống lại những kỷ niệm tuổi thơ, và chúng tôi đã rất mong chờ, đặc biệt là sau khi Mario Kart 64 vẫn chơi tốt một cách đáng ngạc nhiên.
Thay vào đó, chúng tôi không thể chịu nổi khi chơi GoldenEye 007 quá vài phút trước khi chuyển sang trò khác.
Lối chơi GoldenEye 007 trên Nintendo 64 với góc nhìn và điều khiển đặc trưng
6. Perfect Dark
Không Hoàn Hảo Như Tên Gọi Hôm Nay
Tôi mạo hiểm cho rằng Perfect Dark, rộng rãi được coi là game FPS hay hơn trên N64, đã “lão hóa” tệ hơn cả GoldenEye 007.
Lý do lớn nhất là trò chơi gần như không thể gánh vác tham vọng của chính nó cách đây 25 năm. Ngày nay, nó đã bị vượt qua nhiều lần bởi các tựa game cùng thể loại.
Cảnh gameplay Perfect Dark trên N64, minh họa đồ họa và môi trường game
Không thể phủ nhận rằng Rare đã khẳng định vị thế của mình là một nhà phát triển hàng đầu trong ngành và tạo ra một trải nghiệm FPS trên console khó quên. Hãy nhớ rằng, những game này ra mắt trước cả Halo: Combat Evolved. Bộ điều khiển của Nintendo 64 không hề hỗ trợ trò chơi, nhưng điều đó không quan trọng. Những game này là trụ cột của tuổi thơ chúng tôi.
Đáng buồn thay, khi thời gian trôi đi, chúng tôi nhận ra rằng có những điều lớn lao và tốt đẹp hơn đang chờ đợi ở phía chân trời trong thế giới game FPS trên console.
5. Call of Duty
Đừng Quên Cội Nguồn
Tôi đã ám chỉ rằng một số tựa game trong danh sách này “lỗi thời” đơn giản là do chúng bị các phần tiếp theo vượt mặt. Call of Duty là một ví dụ hoàn hảo.
Điều trớ trêu là Call of Duty khi ra mắt (năm 2003) không hề nằm trong top những game FPS hay nhất thời bấy giờ. Tôi đã đề cập Halo: Combat Evolved là một game vượt trội hơn, và nhiều tựa game khác cũng hay hơn phiên bản Call of Duty đầu tiên năm 2003.
Vậy điều gì khiến trò chơi trở nên biểu tượng? Nó là một tựa game FPS mang tính bước ngoặt, mang đến một điều gì đó mới mẻ về trải nghiệm tổng thể. Đó là một cái nhìn gai góc, chân thực hơn về trải nghiệm FPS, giống như một trải nghiệm điện ảnh hơn là một trò chơi điện tử đơn thuần.
Tuy nhiên, theo thời gian, đặc biệt là khi so sánh với các phiên bản sau này trong series Call of Duty, phiên bản CoD đầu tiên nhanh chóng bị vượt mặt, do nó được phát hành trên nền tảng phần cứng sắp lỗi thời là PS2/Xbox/GameCube.
Call of Duty 2 trên Xbox 360 đã thổi bay phiên bản này, khiến việc quay trở lại chơi bản gốc gần như không thể.
Hình ảnh từ Call of Duty (2003), tựa game đặt nền móng cho series CoD
4. Medal of Honor
Sự Ra Đời Của Dòng Game Bắn Súng Thế Chiến II
Mặc dù Medal of Honor không phải là game Thế chiến II đầu tiên từng được tạo ra, nhưng nó là game đã làm bùng nổ sự phổ biến của bối cảnh Thế chiến II, yếu tố thống trị thể loại game trong những năm 2000.
Trớ trêu thay, game này lại bị Call of Duty vượt mặt vài năm sau đó, nhưng không thể phủ nhận tác động của Medal of Honor đối với thể loại game.
Medal of Honor (1999) trên PS1, game mở màn trào lưu game FPS bối cảnh Thế chiến II
Stephen Spielberg đã hỗ trợ phát triển game, làm việc về ý tưởng, cốt truyện và giúp mang đến cảm giác tương tự như bộ phim nổi tiếng của ông là Giải cứu Binh nhì Ryan.
Đáng chú ý, game đã gây ấn tượng mạnh dù được phát hành trên phần cứng PlayStation 1.
Đó chính là lý do lớn nhất khiến Medal of Honor “lão hóa” kém: game ra mắt trên phần cứng sắp lỗi thời, với PS2 được phát hành chỉ một năm sau đó.
Những hạn chế của nó nhanh chóng trở nên rõ ràng, nhưng không thể phủ nhận tác động mà Medal of Honor đã tạo ra cho ngành công nghiệp game.
3. Quake
Có Lẽ Đã Bị Thổi Phồng Quá Mức
Hãy nhìn nhận, không thể phủ nhận tầm quan trọng của Quake trong thế giới game. Thiết kế màn chơi và lối chơi của nó là một bước tiến lớn so với series Doom.
Tuy nhiên, bất cứ khi nào tôi cảm thấy hoài niệm, tôi lại mở Doom bản gốc thay vì Quake. Tại sao vậy?
Lý do lớn nhất là Doom là một game tập trung hơn, chặt chẽ hơn và có nhịp độ tốt hơn. Mọi ký ức tôi có về Quake khi còn nhỏ không phải từ việc chơi bản FPS gốc năm 1996; mà là từ việc chơi multiplayer của Quake III: Arena.
Đây không chỉ là trường hợp các phần tiếp theo mang lại trải nghiệm tốt hơn, mà còn là một game FPS không đạt được tiêu chuẩn cao như người tiền nhiệm của nó. Điều đó không có nghĩa là Quake là một game tệ; chỉ là nó đã “lão hóa” kém hơn so với một số game cùng thời như Doom và Half-Life.
Giao diện và lối chơi đặc trưng của Quake (1996)
2. Crysis
PC Của Bạn Đã Chạy Nổi Chưa?
Bỏ qua những meme, Crysis không chỉ là “cái game mà chỉ có NASA mới chạy được ở cấu hình tối đa”. Đó là một trải nghiệm thế giới mở thú vị, định nghĩa bởi những “lỗi” (jank) đáng kinh ngạc.
Tôi nhớ đã gắn đèn laser và ống ngắm sniper lên một khẩu shotgun và hạ gục kẻ thù từ xa. Điều này lẽ ra không thể xảy ra, nhưng nó lại rất vui.
Rồi sự mới lạ đó phai nhạt dần, đặc biệt là khi phần tiếp theo mang đến trải nghiệm tập trung hơn cho phép bạn duy trì sức mạnh vượt trội hoàn toàn. Crysis 2 là một game FPS được trau chuốt, thiết kế tốt hơn.
Ngay cả khi bạn bỏ qua thực tế rằng đây là một trường hợp khác về việc hậu bản cải thiện so với bản gốc, Crysis vẫn sẽ bị vượt mặt bởi một game FPS thế giới mở trên đảo khác là Far Cry 3.
Crysis (2007), tựa game từng là thước đo cấu hình máy tính với đồ họa tiên tiến
1. Far Cry
Lỗi Lạc Đáng Kể
Nhắc đến Far Cry, chúng ta hãy nói về phiên bản gốc, nhé? Cũng được phát triển bởi Crytek, Far Cry bản gốc không phải là một game tệ khi ra mắt.
Nó đã được ca ngợi xứng đáng là một luồng gió mới so với các game FPS khác cùng thời. Thể loại này đang bắt đầu cảm thấy hơi nhàm chán, và bối cảnh Thế chiến II đang dần đi đến hồi kết.
Bối cảnh nhiệt đới của Far Cry là một sự thay đổi tuyệt vời, và lối chơi của nó rất hành động và mang tính biểu tượng. Đáng buồn thay, có hai khía cạnh khác của game cũng mang tính “biểu tượng” không kém.
Đầu tiên, đó là cốt truyện, một trong những thứ “lố bịch”, vô nghĩa nhất mà tôi từng thấy. Nó cạnh tranh với trình độ diễn xuất chúng ta thấy trong bộ phim The Room của Tommy Wiseau.
Thứ hai, lập trình game có rất nhiều lỗi, dẫn đến một số khoảnh khắc khó chịu khi đối đầu với kẻ thù.
Tuy nhiên, không có Far Cry, chúng ta sẽ không có Far Cry 2 và 3, nên điều đó cũng đáng ghi nhận.
Thế giới đảo nhiệt đới trong Far Cry (2004), bối cảnh mới lạ thời bấy giờ
Những tựa game trên đều là những viên gạch quan trọng xây dựng nên thể loại FPS ngày nay. Mặc dù trải nghiệm chơi chúng ở thời điểm hiện tại có thể không còn mượt mà hay hấp dẫn như xưa do hạn chế công nghệ, sự phát triển của các hậu bản, hoặc những “lỗi” cố hữu, không thể phủ nhận giá trị lịch sử và tác động của chúng đối với cộng đồng game thủ.
Bạn có đồng ý với danh sách này không? Tựa game FPS kinh điển nào khác mà bạn nghĩ đã “lỗi thời” trong mắt game thủ hiện đại? Hãy chia sẻ cảm nghĩ của bạn dưới phần bình luận!